Bức ảnh hiếm hoi lộ nhan sắc bạn trai cũ của Park Min Young Chưa tới 1 tuần sau, công ty chủ quản của Park Min Young tuyên bố cặp đôi đã chia tay. Tuy nhiên công chúng vẫn tiếp tục thảo luận về chủ đề này, và thậm chí còn chế nhạo việc nữ diễn viên đã "đá" bạn trai nhanh như thế nào chỉ vì sợ đánh mất sự nổi tiếng. Đọc truyện Đại Thần Là Bạn Trai Cũ Của Tôi của tác giả Trương Tiểu Tố, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Theo Korea JoongAng Daily, nữ diễn viên Seo Ye Ji (31 tuổi) mất vai trong phim sắp quay vì dính nghi vấn bắt nạt, thao túng bạn trai cũ Kim Jung Hyun (31 tuổi) khi họ yêu nhau vào năm 2018. Vụ việc bị vỡ lở sau đầu tuần này, khi chính Kim Jung Hyun bị công ty quản lý cũ phanh phui về hành vi thô lỗ trên trường quay phim Time năm 2018. Tên Hán Việt: Đại thần là ta bạn trai cũ. Tác giả: Trương Tiểu Tố - 张小素. Edit by Perfect Team. Editor: Link. Beta-er: Hy. Văn án: Một lần nữa cô và anh gặp lại nhau là ở cửa sau của quán bar. Cô uống quá nhiều, ý thức hỗn loạn, miệng vẫn lẩm bẩm tên anh. Anh đến gần cô: "Nhớ tôi rồi à?". Kim Chủ Là Bạn Trai Cũ Của Tôi. Thể loại: Điềm văn, hào môn thế gia, vòng giải trí, sinh tử, hiện đại, ẩn nhẫn nhuyễn manh thụ x ôn nhu phúc hắc công. Tình trạng bản gốc: Hoàn 51 chương + 5 phiên ngoại. . Hạng Noãn bừng tỉnh ngồi dậy từ trên giường, hoàn cảnh xung quanh rất lạ lẫm, màn cửa cũng không kéo ra, ánh sáng trong phòng u ám, trong không khí mơ hồ vẫn còn thoang thoảng hương vị mập mờ sau khi hoan ái của nam sàn nhà bằng gỗ màu nhạt, quần áo bị ném đầy đất, váy đen của cô và một cái áo sơ mi trắng quấn lấy nhau, trên áo sơ mi còn lưu lại từng vết son môi đậm nhạt không đồng để chân trần nhảy xuống giường, không đứng vững, suýt chút đã ngã ngồi trên sàn nhà lạnh vừa động một chút mới phát hiện cả người đau nhức giống như vừa trải qua một trận vật lộn kịch liệt liều chết, ngay cả trong xương cốt cũng có một cơn đau xoay người nhặt quần áo lên, tóc xoăn dài rũ xuống, lúc cúi đầu nhìn thoáng qua trên người, làn da tuyết trắng hiện ra một vài vết đỏ, nhìn thấy mà giật ức tối hôm qua giống như thủy triều dâng chúc mừng tiểu thuyết mạng của đại thần nhà cô nàng đột phá một tỷ click, Đào Hủy Hủy tổ chức tụ họp fan bộ quán bar bị que huỳnh quang đủ loại màu sắc và biểu ngữ sáng đèn bao Noãn ngồi một mình một góc, nghe bọn họ điên cuồng mà nhịp nhàng hô "Ôn Hàn, Ôn Hàn..."Từng tiếng tràn vào trong màng nhĩ của cô khiến cô không có chỗ để cần dính vào một chút cồn, trong nháy mắt cái tên đó sẽ biến thành một thanh đao vô hình, hung hăng đâm xuyên qua trái tim cô. Cây đao này gác trên cổ cô, vừa hung ác nhấn cô vào trong bình rượu đỏ, giống như người chết chìm phiêu dạt nơi biển rộng vô bờ, liều hết sức cũng không bắt nổi một thanh gỗ nổi cứu ức phía sau chính là bị người kia chống đỡ trên tường, nụ hôn nóng bỏng lại triền đã quên mất mình mở đôi môi nghênh đón anh như thế nào, cởi quần áo của anh, trèo lên người anh ra sao....Lúc hai thân thể giao triền, cô cảm nhận được hô hấp và tiết tấu của anh. Khi anh nhập vào thân, nụ hôn rơi trên nước mắt nơi khóe mắt cô, rốt cuộc cô cũng quân lính tan rã, bại bởi ba năm dài nhớ nhung mãnh Noãn ngồi trên sàn nhà, ngón chân bám chặt vào sàn, bởi vì dùng sức nên đầu ngón chân hơi trắng bệch. Cô tham luyến anh nhưng lại không dám tới gần biết anh hận cô, hận cô năm đó đã đi không một lời tư năm này cô núp trong bóng tối, không thời khắc nào là không chú ý đến tin tức của anh, nhưng mà cũng không dám tùy tiện tới gần nước trong toilet dần ngừng lại, Hạng Noãn lấy lại tinh thần, cầm váy lên, ngay cả áo lót cũng không kịp mặc, vội vàng nhét vào trong túi xách. Cô cầm giày cao gót trên mặt đất, đẩy cửa phòng ngủ chạy đến cạnh ghế salon trong phòng khách, một con chó lớn màu đen còn muốn cao hơn cô nhào tới, Hạng Noãn suýt chút đã sợ hãi hét lên. Cô sợ kinh động người và chó trong căn phòng này nên chỉ đứng ở đấy, không dám cử động, thân thể cũng cứng ngắc vì sợ may con chó này chỉ đi xung quanh cô hai vòng, cuối cùng liếm mắt cá nhân cô rồi ngửa đầu nhìn kia lúc cô và anh ở bên nhau, bọn họ có nuôi một con chó nhỏ, nhỏ vô cùng, loại mà một tay cũng có thể nâng được ra hiện tại anh thích loại chó cỡ lớn thế như lúc anh lưu lại dấu vết trên người cô, trước kia đa số anh đều ôn nhu và khắc chế, không giống với đêm hôm qua, anh điên cuồng như muốn ăn tươi nuốt sống Hàn đứng ở cửa phòng ngủ nhìn cô gái trước mặt, một tay cô cầm giày, một tay cầm túi xách, nhón chân lên, cẩn thận từng li từng tí vòng qua chó eo cô gái tinh tế, uyển chuyển dịu dàng, váy đuôi cá bao lấy cặp mông tròn trịa vểnh lên của cô giống như một quả đào mật chín muồi. Mái tóc xoăn dài màu nâu được vén qua một bên, rũ xuống trước tầm mắt của anh có thể nhìn thấy xương quai xanh trắng nõn tinh xảo, cổ khẽ động một chút cũng có thể kéo ra đường cong đẹp hơi mím môi, đôi môi không tô son mềm mại ửng đỏ giống như cánh hoa tường vi tháng bốn tháng năm, kiều diễm ướt át. Vẻ đẹp của cô từ trước đến nay đều như thế, quyến rũ câu người nhưng lại không liên quan đến cảnh sắc, như những cánh hoa đào hồng nhạt rơi trên khe núi nước phải là không bôi son, mà là đã bị anh ăn sạch sẽ mắt của anh quá nóng bỏng khiến cô phải quay mặt nhìn lẽ người đàn ông này vừa tắm xong, tóc đen trên trán gom thành sợi nhỏ. Anh mặc áo choàng tắm màu trắng, bên hông buộc lỏng lẻo. Cơ bụng trước ngực hơi nhúc nhích theo nhịp hô hấp, có thể nhìn thấy đường cong cơ bắp cứng rắn, bên trong như ẩn chứa năng lượng thật lớn, lúc nào cũng có thể xé nát người mắt của anh đen nhánh, thâm sâu nhìn cô. Ánh mắt ngay thẳng rất có tính xâm lược giống như con báo săn mồi, lại vừa mang theo một tia lười biếng tản mặt Hạng Noãn hơi nóng lên, nhịp tim bỗng nhiên tăng nhanh, thính tai cũng hơi ửng như trong không khí có thứ gì đó vô cùng căng ổn định hô hấp, dời mắt đi, giương cằm ra vẻ trấn định "Hôm qua tôi uống nhiều quá, việc này coi như chưa từng xảy ra đi."1Cô vội vàng nói xong, xuyên qua phòng khách chạy ra ngoài giống như một con mèo hoang bị dọa sợ, chạy trối chết trong nhìn cô đẩy cửa chạy ra ngoài, bộ dạng sợ hãi của cô chẳng khác gì ba năm đi qua dắt chó lớn đang nằm kêu ngao ngao ở cửa trở về, sờ lên đầu nó "Đừng kêu nữa, con người không có lương tâm kia đã không còn nhận ra con nữa rồi."Ngay cả nhẫn tình nhân mà anh tặng cho cô cũng không nhất thì cả đêm hôm qua anh giày vò cô như thế cũng không nhìn thấy trên tay hay trên cổ cô có mang chiếc nhẫn kia. Lúc đè ép cô, sự thô bạo trong ôn nhu kia chính là trả thù thoại rung lên một chút, có tin tức QQ gửi tới.【 Ngũ Hành Khuyết Ái Mình ngủ với nam thần của mình rồi aaaaaa!!!!! 】Cách một cái màn hình cũng có thể cảm thấy cảm xúc mãnh liệt chập trùng từ trong câu chữ, hoàn toàn khác xa với dáng vẻ trấn định một phút Hàn nằm trên giường, trên gối vẫn còn lưu lại hương hoa quế nhàn nhạt trên người cô. Anh nhặt một sợi tóc màu nâu lên, đầu ngón tay vừa xoa nhẹ vừa trả lời.【 Mệnh Lý Phạm Tiện Nam thần của cậu là ai? 】【 Ngũ Hành Khuyết Ái Ôn Hàn. 】Ôn Hàn nhìn điện thoại, chậm rãi châm một điếu khi cô đơn phương tuyên bố chia tay, lập tức rời đi chẳng nói một lời. Anh tự giam mình trong phòng, trải qua thời gian ba tháng người không ra người, quỷ không ra không thể chịu đựng được cuộc sống không có cô. Đối với anh, cô giống như oxi, không có sẽ chết, thật sự sẽ đến khi anh lấy thân phận một người xa lạ để kết bạn với cô, cảm nhận được cô một lần nữa anh mới cảm thấy bản thân được sống lại. Cô không biết người đó là anh, mà anh vẫn luôn biết năm này, hai người chia sẻ với nhau tất cả những chuyện lớn nhỏ trong cuộc sống, duy chỉ có chuyện tình cảm, cô không nói, anh cũng sẽ không chí, sở dĩ tối hôm qua anh xuất hiện ở quán bar kia cũng bởi vì cô nói với anh là cô sẽ đi, còn đùa hỏi anh có muốn đến gặp mặt tiếp tục gõ chữ trên điện thoại.【 Mệnh Lý Phạm Tiện Cảm giác tình một đêm thế nào? 】Hạng Noãn xoa xoa cái đùi đau xót, lấy một cái gương nhỏ ra soi, bên dưới cổ một mảnh màu đỏ, khóe miệng bị cắn rách da, lúc dính nước bọt còn đau rát một hồi, cô tức giận hồi âm một câu.【 Ngũ Hành Khuyết Ái Không được. 】Ôn Hàn vừa nhìn thấy hai chữ này, ấn đường nhảy lên, tức giận ném di động lên tủ đầu đó điện thoại lại rung lên.【 Ngũ Hành Khuyết Ái Cậu cũng đừng nói cho người khác nhé, nếu không sẽ làm ảnh hưởng đến thần cách của đại thần. Đàn ông đều rất sĩ diện, nhất là ở phương diện kia. 】Anh không trả lời cô mà là đứng dậy đi vào toilet, đưa lưng về phía tấm gương, quay đầu nhìn một chút. Trên lưng bị cào ra từng vết phụ nữ khẩu thị tâm biên tập xuất bản gọi điện thoại tới nói là phải thiết kế tranh minh họa cho sách mới, sau đó bên kia báo ra mấy cái tên của họa sĩ minh họa đang hot, hỏi Ôn Hàn có đề cử nào khác hay không, bọn họ muốn chọn ra một người thích hợp cầm di động dựa vào bàn sách, chân dài tùy ý bắt chéo, thản nhiên nói "Thêm một người, Phi Vãn."Giọng điệu không hề có một tia chập trùng, giống như chỉ tùy ý đề cập Vãn là nghệ danh của Hạng tập ngơ ngác một chút "Phi Vãn?"Ôn Hàn "Đông ngung dĩ thệ, tang du phi vãn, là Phi Vãn."Hạng Noãn là một họa sĩ minh họa nhỏ tuyến mười tám, fan hâm mộ weibo cũng chỉ có một hai vạn. Còn đối phương là nhà xuất bản lớn nhất trong nước, đa phần chỉ hợp tác với họa sĩ minh họa tuyến một, người như cô hoàn toàn sẽ không nằm trong danh sách hợp tác của người tác giả khác muốn dùng tranh minh họa, bình thường đều là nhà xuất bản trực tiếp định sẵn, thậm chí có lúc cũng không cần thông qua bản thảo của tác giả. Nhưng Ôn Hàn là ai? Là đại thần văn học mạng cao cấp trong nước, tác giả đứng đầu bảng phú hào trong vòng ba năm liên tiếp, sách của anh còn chưa in ra đã bị đặt trước hết. Ngay từ khi khai văn, bản quyền xuất bản đều bị đám thương gia bên đủ loại truyền hình, trò chơi cướp vẽ tranh minh họa cho đại lão chính là ước mơ tha thiết của mỗi họa sĩ minh người đều truyền bá rộng rãi, chỉ cần tỉ lệ view của bộ sách cao sẽ kéo theo danh tiếng của họa sĩ. Đẳng cấp vừa lên, giá trị của bản thân cũng tăng lên mấy lần, không ít họa sĩ minh họa vô danh nổi lên chỉ vì một tác kiện tiên quyết là kỹ năng cơ bản đủ cố gắng của cô anh đều nhìn thấy, cô có thực lực nhưng lại thiếu cơ Noãn xuống taxi, trở về nhà này là của cô mua, khoảng đất thiên, cách nội thành hơi không phải vì thân thể thật sự mệt mỏi, chân run đi không được thì cô cũng muốn chen xe buýt trở về, dù sao vẫn còn hai mươi năm tiền phỏng phải thân Đào Hủy Hủy đang ngồi trên ghế sa lon chơi điện thoại, nhìn thấy Hạng Noãn đi vào, vội vàng chạy tới hỏi "Noãn nhi, hôm qua cậu chạy đi đâu vậy hả? Mình tìm cậu khắp nơi đều không thấy, gọi điện thoại cũng không nghe, nhắn tin cũng không thấy trả lời."Nếu không phải điện thoại vẫn có thể thông qua thì cô nàng đã báo cảnh sát Noãn chậm rãi thay dép lê, còn chưa nói chuyện thì cổ áo đã bị xốc lên, bên trong trống rỗng, lại còn có vết đỏ rõ ràng."Ôi fuck, đêm qua cậu đã làm gì vậy?"Hạng Noãn bỏ túi xuống, cầm một bộ quần áo sạch sẽ vừa đi vào toilet vừa nói "Không có gì, tình một đêm."Một đêm mà giả vờ ung dung, biểu hiện trên mặt không hề có một tia gợn Hủy Hủy biết Hạng Noãn không phải là loại người làm bậy kia, đương nhiên là không tin cô, một mực đuổi theo tới toilet, quấn lấy hỏi Noãn thò đầu ra cửa, bất đắc dĩ nói "Đêm qua mình lêu lổng với đại thần Ôn Hàn nhà cậu."Đào Hủy Hủy đứng ở ngoài cửa cười hồi lâu "Noãn nhi, đừng nói đùa với mình được không. Toàn bộ giới văn học có ai mà không biết nam thần nhà mình cấm dục bao nhiêu, ánh mắt của anh ấy còn không thèm nhìn bất kỳ cô gái nào dù chỉ là một sợi tóc."Sau khi Hạng Noãn chia tay với Ôn Hàn thì cô mới quen được Đào Hủy Hủy, đoạn tình cảm kia đã sớm bị cô phủ bụi, không hề nói với bất kì nên Đào Hủy Hủy nói vậy cũng không có gì kì lạ, như hệ cấm dục gì đó thì vẫn thôi đi, anh không phải người như thế. Ba năm trước là anh sói đội lốt cừu, ba năm sau ngay cả da dê cũng không thèm Noãn tắm xong đi ra, Đào Hủy Hủy ôm điện thoại, vẻ mặt khổ đại cừu Noãn vừa lau tóc vừa nói "Sao vậy?"Đào Hủy Hủy giơ điện thoại, thở dài nói "Tối hôm qua đại thần không có chương mới."Cô nàng lại nói "Thường thì không phải như vậy, từng ấy năm tới nay, đại thần chưa từng đứt đoạn chương bao giờ. Mình đi lướt weibo của đại thần đã, xem thử có phải là xảy ra chuyện gì hay không."Khu bình luận truyện và khu bình luận weibo của Ôn Hàn đã bị quét bùng phút sau, tác giả Ôn Hàn đăng một trạng thái."Tối hôm qua nhặt được một con mèo hoang về nhà, vì hầu hạ cô ấy nên không có chương, khiến mọi người lo lắng rồi."Đào Hủy Hủy lướt tới bài weibo kia, nhìn đi nhìn lại nhiều lần, lại giám sát khu bình luận một vòng, ngẩng đầu nói với Hạng Noãn "Những đứa con gái này quả thực điên rồi, mở miệng gọi một tiếng ông xã, kể chuyện cổ tích, thật ra đều là cẩu nhan cả thôi, hoàn toàn không xứng với tâm hồn của ông xã mình."Sách của Ôn Hàn hay là do có số mệnh ủng hộ, mặt và vóc người đẹp cũng là có số mệnh ủng đây có người từng đề xuất mạng lưới khảo sát, hỏi trong mấy người dưới đây, ai là người bạn muốn lấy làm chồng năm người, bốn người khác là nam tài tử đang hot, chỉ có Ôn Hàn là nhà chí anh chỉ đăng một tấm ảnh đeo khẩu trang màu đen cũng vững vàng cân bằng số phiếu, vượt lên đứng Hủy Hủy nói "Bài weibo này của đại thần nhà mình là có ý gì? Mèo hoang... mèo hoang gì chứ?"Cô nàng trầm tư một chút lại nói "Chẳng lẽ là dẫn dã nữ nhân về nhà?"Dã nữ nhân... Cô, sao cô lại là "dã", rõ ràng "dã" muốn mạng người chính là anh!1Hạng Noãn lấy điện thoại di động ra, dùng tài khoản nhỏ bình luận.【 Hội trưởng giả của hội bạn đọc Ôn Hàn Thật sự là một con mèo nhỏ đáng yêu lại ôn nhu đây nè. 】Đây là một tài khoản cô lén đăng ký, nó khiến cô có cảm giác địch ở trong tối, ta ở ngoài nữa bình luận của anh tăng lên rất nhanh, chỉ mới vài phút đã hơn ngàn cái, bình luận này của cô rất nhanh sẽ bị đẩy xuống, chắc chắn anh sẽ không chú ý tới cô nói phút sau, Đào Hủy Hủy vốn đang chuẩn bị trở về lại đột nhiên xông tới, hét lớn "Mé, vậy mà đại thần lại trả lời cậu đấy Noãn nhi, mình là hội trưởng hội bạn đọc chính quy cũng chưa từng có loại đãi ngộ này!"Mọi người đều biết Ôn Hàn sẽ không công khai trả lời người khác, nhất là những thứ như weibo lại càng không có khả Noãn lại mở weibo ra, quả nhiên cô nhìn thấy bình luận của cô có người trả lời. Edit by Link & Beta by Hy⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹Ngành Trung văn của Đại học Nam Thành xếp hàng đầu cả nước. Ôn Hàn và Hạng Noãn đều tốt nghiệp từ trường Hàn học ngành Trung văn, Hạng Noãn thì học khoa mỹ lúc sắp tốt nghiệp năm tư hai người mới quen biết nhau, chỉ nói chuyện yêu đương ba tháng, sau khi tốt nghiệp không lâu thì chia Hàn còn nhớ rõ khóa văn học cổ đại Trung Quốc ngày ấy, ánh nắng hôm đó rất đẹp, phòng học xếp theo hình bậc thang, bên ngoài cửa sổ có một bụi tường vi màu hồng nở rộ, một nhánh thò vào trong cửa sổ, vừa vặn rơi trên đầu cô gái bên mặc một bộ váy áo dài tay màu đỏ, cúi đầu vẽ tranh, che lại một nửa không cho anh nhìn, con ngươi đảo một vòng, thỉnh thoảng ngó ngó anh rồi lại cúi đầu vẽ đưa tay vén nhánh hoa bên cạnh lên giúp cô. Cuối cùng, bàn tay anh rơi trên mái tóc đen của cô, vuốt sư môn này đặc biệt không thích yêu đương vị thành niên trong lớp của ông ấy. Ông gõ bàn một cái, hắng giọng nghiêm túc nói "Vị bạn học cạnh cửa sổ bên trái kia! Dẫn bạn học khoa khác đến dự thính cũng được nhưng muốn yêu đương thì đưa về nhà nói chuyện đi!"Cô vốn nhát gan, bỗng bị giáo sư nghiêm khắc nhất trường điểm tên, Hạng Noãn giật mình. Anh nắm chặt tay cô dưới bàn, cảm xúc ấm áp lập tức an ủi Hàn ngoan ngoãn nói với vị giáo sư kia "Vâng, giáo sư Ôn."Một nhánh trong bụi hoa tường vi rơi trên tóc cô. Thừa dịp giáo sư quay người viết bảng, anh cúi đầu dùng môi ngậm cánh tường vi kia xuống, mân bên môi đùa giỡn má anh tuấn của anh tựa trên bản chép trên bàn học của cô. Đường cong màu chì tinh tế tỉ mỉ phác họa lại ngũ quan tinh xảo của anh. Một chùm sáng chiếu bên tai anh, có thể thấy rõ lông tơ tinh tế ấm bàn học, mười ngón tay đan vào nhau, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi. Cô đỏ mặt, nhịp tim cũng đập là lần đầu tiên bọn họ nắm Hàn đẩy cửa nhà ra, cúi đầu thay giày, gọi vào bên trong "Giáo sư Ôn, Hàn đại mỹ nữ."Hàn Thư còn chưa kịp lau tay đã đi ra từ trong bếp, bà kéo Ôn Hàn, nói bla bla "Tại sao chương mới hôm qua chỉ có hơn hai ngàn chữ? Lương tâm vĩ đại của con không đau à! Ghi địa chỉ cho mẹ, mẹ muốn gửi dao, thêm một bao gai nữa có đủ không? Con có nhìn thấy đại đao bốn mươi mét trong phòng bếp không, con mà dám viết ngược là mẹ sẽ chặt đầu con ngay! Đừng tưởng con là con trai mẹ thì mẹ không dám xuống tay nhé!"Bình thường mẹ anh rất ôn nhu, chỉ là lúc giục bản thảo, Ôn Hàn dở khóc dở Tri Lâm ra khỏi thư phòng, ông nhìn con trai một lúc, nghiêm túc nói "Ôn Hàn, con đi qua đây. Con có biết trong chương mới hôm qua con dùng sai một từ không? Tác giả trẻ tuổi bây giờ đều không nghiêm cẩn với văn học gì cả."Nói xong, ông lại đeo kính lão lên, cầm điện thoại di động ra, chỉ trỏ vào văn của anh nói cả sao thì trình độ văn hóa chính thống của thầy giáo già cả đời nghiên cứu tiếng Trung vẫn lợi hại hơn. Ôn Hàn ở bên cạnh chăm chú lắng nghe, yên lặng ghi trong độc giả của anh rất đông đảo, còn có rất nhiều người là học sinh đang đi học, anh không cho phép mình phạm sai lầm về câu văn, không thể dạy hư học xong cơm tối, Ôn Hàn nói mục đích lần này mình tới "Ba, con nhớ ba có một học sinh tên là Lộ Ninh, hoccj lớn hơn con một khóa, hiện đang là chủ biên của tạp chí xã Xuân Vũ. Con muốn nhờ ba liên hệ một chút, con tìm người đó có chút việc."Ôn Hàn nhìn thấy hợp đồng lao động Hạng Noãn gửi tới, quyển tạp chí mà cô vẽ tranh minh họa cho chính là Xuân Tri Lâm gật cùng, Ôn Hàn bị mẹ của anh đánh đuổi "Cút về viết chương mới, viết không xong đừng đến gặp mẹ!"Bà nghĩ lại rồi nói "Ban đêm ngủ sớm chút, không được thức đêm, mạng quan trọng hơn! Với cả đừng cứ ngày nào cũng chui trong nhà, con dâu có thể từ trên trời rơi xuống à? Ba con nói lúc trước có một lần con dẫn theo một cô gái đến lớp của ông ấy, cô bé kia..."Hàn Thư còn muốn nói gì đó, Ôn Hàn đã đóng cửa lại đi xuống giờ cô bé kia đang gặp chút phiền phức, nói không chừng còn đang khóc nhè đấy chứ, anh sợ nhất là thấy cô khóc. Cô vừa khóc là anh hoảng cả lên, cảm thấy cả thế giới đều là lỗi của Noãn đang mua bánh trong tiệm bánh mì thì nhận được điện thoại của Vương Thư Lan, nói cô có rảnh thì đến bệnh viện lấy thuốc giúp bà nội. Cô mua bánh mì xong, ngồi trên ghế dài bên đường, gọi mấy cú điện trước cô hoàn thành sáu đơn, có bốn đơn đến nay cũng chưa lấy được số dư, đối phương không ngâm thì là nợ. Cô cảm thấy gần đây mình phạm thủy nghịch, chuyện xui xẻo đến liên vay phòng và tiền thuốc men của bà nội ép cô không thở nổi. Thật lâu rồi cô chưa trải nghiệm qua cảm giác khiến người ta nghẹt thở muốn khóc dựa lưng vào ghế ngồi, ngửa đầu miễn cưỡng nén nước mắt về. Cô quay đầu nhìn bánh sandwich trên ghế, rìa trứng rán bên trong hơi cháy, lộ ra một khoảng đen thuật rán trứng này hoàn toàn không thể sánh bằng Ôn nghĩ tới anh, cô không nhịn được mà rơi nước người mà, lúc cô bất lực và uất ức nhất, trong lòng vẫn nghĩ đến người mà mình nhớ nhung ỷ nhanh, Ôn Hàn đã nhận được điện thoại của biên tập Lộ Ninh kia, biết được tạp chí xã đã sớm thanh toán tiền nhuận bút cho họa sĩ minh họa, một phần cũng không thiếu, còn tăng thêm một ngàn đồng chi phí thay đổi kế hoạch. Anh nối máy với người tên Vương Hàn vớt rứng rán màu vàng từ trong chảo đen ra, đặt vào trong đĩa sứ, dùng sốt cà chua vẽ một mặt cười bên trên. Anh chuyển tay, ném cho "con trai" đang le lưỡi chờ trở lại thư phòng, đăng nhập tài khoản weibo tác giả, tìm Studio tranh minh họa Trăn Nghệ, trực tiếp gửi pm.【 Tác giả Ôn Hàn Sách "Đông cung phong vân lục" sắp xuất bản, đang tìm họa sĩ hợp tác. 】Bởi Vương Tầm đánh bạc vay lãi đến mông, bị nợ đuổi khắp nơi, ngay cả nhà cũng không dám về. Hiện tại gã đang núp trong một căn phòng thuê chưa tới mười mét vuông, tản ra mùi nấm mốc. Gã đang hút thuốc, trong bụng kìm nén sự ngột ngạt không có nơi phát thấy điện thoại nhắc nhở pm, hiển thị là tác giả Ôn Hàn, phản ứng đầu tiên của gã là lừa Hàn là đại thần văn học mạng đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, so với công ty nhỏ của bọn họ thì chính là sao trời và bùn đất, không có thể nào xuất hiện cùng nhau cả.【 Studio tranh minh họa Trăn Nghệ - Vương Tầm Mẹ nó mấy con thiêu thân này đừng có đến tìm bố mày, lừa đảo chết cả nhà. 】Đối phương không trả lời, Vương Tầm ấn mở ảnh đại diện trong pm tán gẫu, nhấn tới trang chủ weibo của đối giả Ôn Hàn, fan hâm mộ 2356 Tầm dụi mắt, suýt chút gã cho là mình nhìn nhầm, mở đi mở lại nhiều lần mới xác định không phải là hoa xử với đại lão như thế, không phải giàu to thì cũng là muốn chết Tầm cấp tốc thu hồi tin vừa rồi, bấm rớt tàn thuốc, lập tức trả lời lại lần nữa. Bởi vì hưng phấn và tham lam, ngón tay gõ chữ của gã hơi run rẩy.【 Studio tranh minh họa Trăn Nghệ - Vương Tầm Đại thần, gặp được đại thần sống! 】Ôn Hàn ngồi trước máy tính, ánh sáng màn hình chiếu trên gương mặt không đổi sắc của anh giống như một pho tượng sát thần không máu không thịt, chạm thử sẽ khiến người ta chết không chỗ chôn.【 Studio tranh minh họa Trăn Nghệ - Vương Tầm Phòng làm việc chúng tôi ký kết với rất nhiều họa sĩ ưu tú, bao gồm Quỷ Lệ, A Thanh, Lucky đều là những họa sĩ nổi tiếng. Đại thần, ngài thích phong cách của ai? 】Nói xong, gã còn tranh thủ gửi mấy tác phẩm tiêu biểu của mấy họa sĩ này qua như sợ đối phương đổi Hàn cũng chưa thèm xem, ngón tay di chuyển, gõ hai chữ trên bàn phím.【 Tác giả Ôn Hàn Phi Vãn. 】【 Studio tranh minh họa Trăn Nghệ - Vương Tầm Không thành vấn đề, không thành vấn đề. 】Vương Tầm là loại người tinh ranh, con ngươi hơi đảo cũng có thể tính ra quan hệ lợi ích trong đó. Ôm được Đại Phật Ôn Hàn này, chỉ cần thiết kế các loại tranh minh họa cho quyển "Đông Cung Phong Vân Lục" thì trừ bỏ tiền nhuận bút của họa sĩ, phòng làm việc cũng có thể kiếm ít nhất mười vạn. Nếu vòng qua Studio, coi như tất cả số tiền kia đều là của không cần phải nói tới chi phí thiết kế sau này của quyển Tầm đã sớm cầm số tiền lừa được của Hạng Noãn đi vay nặng lãi. Túi của gã trống trơn, hoàn toàn không bỏ ra nổi sáu ngàn đồng. Ngày hôm sau, gã khấu trừ nhuận bút của một họa sĩ khác để gửi vào tài khoản của Hạng Noãn, giải thích là trước kia tài vụ bên tạp chí xã tính Tầm nói trong điện thoại "Đại thần Phi Vãn, cô có hứng thú thiết kế tranh minh họa cho sách mới của Ôn Hàn không?"Nghe thấy tên anh, trái tim Hạng Noãn khẽ run lên một Noãn nhớ lại sắc mặt của người này tối hôm qua như đưa cô tới gần tuyệt cảnh. Cô lạnh lùng nói "Loại họa sĩ nhỏ bé tuyến mười tám như tôi sợ là ngay cả xách giày cho anh ta còn không đủ."Vương Tầm nghẹn họng, sửng sốt không nói được gì. Gã vốn thấy cô gái này nhu nhu nhược nhược, bộ dạng rất dễ bắt nạt. Trước đó gã lừa cô một lần cũng không thấy cô lên tiếng, không ngờ lần này thái độ lại mạnh mẽ như vậy, tính khí cũng không được đùi của Ôn Hàn, hiện tại cái gì cô gái này cũng dám làm, thật là không biết xấu Noãn tiếp tục nói "Tôi chuẩn bị hủy hợp đồng với Studio."Nói xong, cô cũng cúp điện Tầm lại gọi mấy cuộc, Hạng Noãn không nhận, cuối cùng trực tiếp đưa hắn vào danh sách lúc đó, nhóm họa sĩ minh họa bị Vương Tầm lừa, bao gồm cả Hạng Noãn liên hợp lại, thông báo hành vi nuốt tiền nhuận bút của gã cho trọng tài lao bọn họ, có người cũng lâm cảnh ngộ bị tiền vay phòng đè ép giống Hạng Noãn, có người non nớt mang theo sự nhiệt tình xông xáo vào vòng tranh minh họa lại bị thứ bại hoại này giội một gáo nước lạnh, có người trên có già, dưới có trẻ, là trụ cột gia đình gánh vác kế sinh nhai của cả hơn một chút thì có một chị gái nhỏ vẽ tranh manga bị bệnh ung thư, dựa vào tiền nhuận bút vẽ tranh của mình, kiên cường đấu tranh với bệnh tật, đến nay vẫn còn giấu diếm cha mẹ già ở nông lý tư liệu xong, bọn họ công bố chuyện quản lý Studio tranh minh họa Trăn Nghệ nuốt tiền thù lao của tác giả lên dù sao vòng tròn này cũng nhỏ, hành vi nuốt tiền thù lao này cũng không phải mới mẻ gì, cộng thêm số tiền không lớn, người bị bắt nạt đều là những họa sĩ không có tên tuổi, vì vậy cũng không tạo ra biến cố gì lớn trên đến khi Ôn Hàn chia sẻ lại bài weibo này, các đại lão, tiểu lão trong vòng cũng share lại rất nhanh. Bài đăng vốn chỉ có vài trăm chia sẻ, mấy phút đã hơn cả vạn, nhanh chóng leo lên hot search, ngay cả cục trọng tài lao động và bộ văn hóa bản quyền cũng lên quần chúng ăn dưa nhao nhao phỏng đoán sao Studio tranh minh họa Trăn Nghệ nhỏ bé này lại chọc giận vị Đại Phật Ôn Thần này người đều biết anh có trí thức cứng cỏi, thanh cao lại lạnh nhạt, chưa từng tham dự vào bất kỳ cuộc chiến là lần đầu tiên. Tác giả Trương Tiểu TốThể loại Ngôn Tình, Truyện SủngNguồn Sưu TầmTrạng thái FullSố chương 58Ngày đăng 2 năm trướcCập nhật 2 năm trước Edit by Perfect Team - Hiệu Chuối GucciVăn ánCô và anh gặp lại nhau lần nữa là ở cửa sau của quán uống quá nhiều, ý thức không rõ, miệng vẫn lẩm bẩm tên đến gần cô "Nhớ tôi rồi à?"Hơi thở của cô vương vấn bên tai anh,... rượu mạnh như thiêu đốt trái tim này anh sẽ không để cô rời đi nữa!

đại thần là bạn trai cũ của tôi